Xơi con ghệ ngực to của thằng bạn nước ra lênh láng Mã Tam vội vàng mang giày vải dày chạy ra ngoài. Hầu Hầu hả. Đừng sợ, ta sẽ tới ngay. Khổng Thúy lười biếng nằm trên giường, tự nhủ. Y đức của anh ta thật là cao, ha ha. Mã Tam mở cửa, thấy Quyền Hầu Hầu đang dậm chân mạnh trước cửa, thấy anh ta tới, lập tức nói. Anh Tấn, nhanh lên, mẹ tôi hình như bệnh nặng rồi, bà ấy điên rồi. Nghe vậy, Mã Tam nói. Không nghiêm trọng lắm đâu, đừng sợ, tôi đi xem trước. Nói xong, anh ta vội vã quay lại hiệu thuốc, lấy tủ thuốc và bổ sung những loại thuốc cần thiết. Hai người chạy nhanh đến nhà Quan Hầu Hầu, lúc này dì vừa khóc vừa làm ầm ĩ, Cảnh Ca và Tiểu Hạ khó có thể nhịn được. Hầu Hầu chỉ tay nói.Nhìn mẹ tôi này. Tôi nghĩ có điều gì đó không ổn. Bà ấy vừa khóc vừa cười, và bà ấy còn nói những điều vô nghĩa nữa. Mã Tam còn chưa kịp hiểu ra thì dì đã đến và nói.